Hương không dám nhìn thẳng vào khuôn mặt của bố. Nó cắm đầu đi vào
nhà. Ngang qua chỗ mẹ nằm, nghe những tiếng thở khò khè khó nhọc, nó không cầm
được nước mắt.
Bữa cơm tối dọn ra nhưng bố con nó chưa ăn
vội. Từ ngày mẹ bị bệnh, mâm cơm nhà nó bao giờ cũng chỉ có hai người. Bố bón
cho mẹ bát cháo xong rồi hai bố con mới ăn.
- Không đỗ thì ôn thi tiếp. Con đừng buồn, nhìn con buồn bố nản
lắm.
Nó quay lại nhìn bố với đôi mắt ướt:
- Con hết buồn rồi, bố đừng lo.
Đêm, nó trằn trọc không ngủ được. Khó khăn
lắm, mẹ mới chợp mắt nên nó không muốn tiếng trở mình của nó làm mẹ thức giấc.
Nó sờ tay lên tường, mảng tường đã bong tróc chỗ lồi, chỗ lõm khiến bàn tay nó
ram ráp. Nó nghĩ đến giấc mơ dở dang của mình…
Nhưng nếu nó đi học thì bố mẹ sẽ thế nào
đây? Bố lấy đâu ra tiền để vừa lo thuốc thang cho mẹ lại vừa lo cho nó học đại
học. Bác sĩ đã bảo bệnh của mẹ sẽ khỏi nếu kiên trì chữa trị. Mẹ đã hy sinh rất
nhiều cho nó. Nó không muốn mẹ phải hy sinh cả sự sống của mình chỉ để cho nó
được học đại học. Với nó, mạng sống của mẹ quan trọng hơn tất cả mọi thứ trên đời.
- Bố à, chắc sang tháng sau con lên phụ
giúp dì Hoa bán hàng cho… đỡ buồn.
Nó nhìn bố thăm dò. Thực ra là nó đang nói
tránh cái điều mà nó nghĩ: phải đi làm để có tiền đỡ đần cho bố. Sau một hồi
suy nghĩ, bố đặt tay lên vai nó, giọng chùng xuống:
- Cũng được con ạ.
Nó lên thành phố bán hàng, bỏ lại phía sau
những nỗi niềm và những giọt nước mắt. Cửa hàng của dì nó ở vị trí trung tâm
thành phố, lại là đại lý lớn nên rất đông khách. Bận bịu với việc bán hàng, nó
cũng quên đi nỗi buồn. Tiền ăn ở dì lo, còn tiền công tháng dì bảo nó gửi về
quê cho bố mẹ. Cầm những đồng tiền đầu tiên kiếm được, nó thấy quyết định của
nó thật có ý nghĩa, nhất là khi gọi điện về thấy bố khoe:
- Bệnh của mẹ tiến triển nhiều rồi con ạ.
Rồi một ngày, bố đột ngột xuất hiện ở cửa
hàng với khuôn mặt của một người đang cố chịu đựng:
- Tại sao con lại nói dối bố?
Bố dằn từng tiếng một rồi chìa tờ giấy báo
điểm đậu đại học mà nó đã cố giấu. Nó nhìn thấy trong mắt bố là cả một sự kiềm
nén ghê gớm, nên câu trả lời của nó cũng trở nên đứt quãng:
- Con… xin lỗi bố… nhưng bố ơi, làm thế
nào mà con có thể đi học được khi mẹ đang bệnh? Làm thế nào mà con có thể để bố
một mình vật lộn để vừa chăm mẹ vừa nuôi con học đại học. Con rất mong được vào
đại học, nhưng lúc này con cần phải làm những việc quan trọng hơn. Đợi đến khi
mẹ khỏi bệnh con sẽ lại học tiếp, con sẽ vào đại học bố ạ, chỉ là đi sau các
bạn vài bước thôi.
Lần đầu tiên trong đời, nó nhìn thấy bố
khóc, đôi mắt ầng ậc nước mắt!.
|
Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013
Con… xin lỗi bố....
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Phải biết nghĩ cho người khác , biết yêu thương ba mẹ lắm cô bé ấy mới hy sinh ước mơ của mình như vậy. Một người bố tốt, một gia đình hạnh phúc, thì đứa con nơi ấy đi ra, chắc chắn sẽ thành người.
Trả lờiXóamong lắm xã hội mình đừng ai phải đành gác lại ước mơ của mình như cô bé anh hén !
Bài viết nào của anh cũng xúc động bởi lời lẽ chân thât. Tự dưng em nghĩ anh là người tốt. Hổng nịnh đâu nha ! hì hì
Rất vui khi bạn sang thăm QL và có đôi lời nhận xét về bài viết này . thật ra trong cuộc sống hối hả như hiện nay , vẩn còn nhiều mảnh đời đáng thương lắm bạn ạ
XóaRất cám ơn những lời khen tặng của bạn nhiều lắm nha .
Mến chúc bạn buổi tối ấm áp tình thương bên gia đình !
Bài hay,chủ nhà ngày mới vui nha.
Trả lờiXóaRất vui được biết bạn Vy Thùy , chúc bạn ngày mới nhiều sức khỏe !
XóaAnh đến thăm em đây. bài hay , chúc Quốc Lạc vui.
Trả lờiXóaEm xin chào anh Thin Ho , khi anh sang thăm em , chúc anh ngày mới vui vẻ
XóaCâu chuyện thật cảm động xin chia sẽ cùng Q.Lạc....
Trả lờiXóa(Trang phát hiện ra QL có blog HẢI ĐĂNG - 32..............VÀ CÓ CẢ BLOGTIENGVIET).....Trang đi 1 vòng phát hiện ra nhiều bí mật ...........hiiiiiiiiiiiiiiiiii........
Rất Rất vui khi Trang sang thăm Quốc lạc , Trang nói gì QL không hiểu Trang àh
Xóachúc Trang buổi tối vui vẻ nhé
Bài cảm động quá QL ạ,
Trả lờiXóaChúc QL tối ngon giấc dịu ngọt nhé !
ngày mới nhiều niềm vui HT nhé !
XóaBài viết cảm động
Trả lờiXóaý sâu sác
chúc bạn luôn vui
Rất vui khi Quốc Lạc lại có bạn Niềm Tin ghé thăm , chúc bạn buổi tối ngon giấc
XóaVẩn còn những tâm tình đáng quý, chúc bạn ngày mới an vui.
Trả lờiXóaBa… Ba ơi… – Con òa khóc, chưa bao giờ con muốn gọi ba như lúc này – … Ba, Ba ơi… Ba ơi…. Con….
Xóachúc bạn ngày mới nhiều niềm vui !
trước năm 30t.anh vẫn còn thèm cái cảm giác đc gọi 2 tiếng ba ơi! nhưng kg bao giờ có đc.rồi cũng phải tự học hỏi để làm người.làm tròn trách nhiệm của người làm cha thôi.
Trả lờiXóaRất vui khi anh Hai Lúa sang thăm QL.Chỉ 2 tiếng sao mà khó gọi quá phải không anh Hai.Em cũng mất Cha từ thuở còn nhỏ .nên cũng rất muốn gọi 2 tiếng cha ơi.
Xóachúc anh Hai ngày cuối tuần nhiều niềm vui .
Một câu chuyện xúc động về cha và con.
Trả lờiXóaChúc Quốc Lạc luôn an vui và có thêm những bài viết hay!
Rat vui khi anh Tu sang tham QL , chuùc anh ngay cuoi tuan vui ve nhe !
Trả lờiXóaChủ nhật tối vui luôn bình an Lạc nhé.....
Trả lờiXóaHihi ...Quốc Lạc xin chào Trang ngày mới ngày mới đầy ắp yêu thương .
Trả lờiXóabài viết của bạn thật hay... ước gì những đúa con luôn hiếu thảo như cô bé này...
Trả lờiXóaChúc bạn vui
Rất vui bạn sang thăm nhà Quốc Lạc , QL cũng mong rằng những đứa con hiếu thảo như cô bé này , ngày càng nhiều .....
Trả lờiXóaChúc bạn ngày mới nhiều niền vui nhé !
Trang qua thăm Lạc...ngủ ngon L nhé....
Trả lờiXóaNgày cuối tuần có gì vui không Trang ơi !
Trả lờiXóa