Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2013

TÌNH THÂM.


Cha là cây nến vàng. Mẹ là cây nến xanh. Con là cây nến hồng, ba ngọn nến lung linh. thấp sáng một gia đình.  Các bạn đã nghe bài này chưa? Sao nghe nó ấm áp vô cùng, nghe nó ngập tràn hạnh phúc tận đáy lòng, cho dù một gia đình tuy nghèo nhưng vẫn còn đủ cả Cha và Mẹ.
Các  bạn có biết không những đứa trẻ như chúng tôi đây đau khổ lắm! Đáng thương lắm! Cha Mẹ còn đó nhưng tình thâm hoàn toàn không có. Họ nhẫn tâm xua đi tình ruột thịt một cách hửng hờ, và những đứa trẻ bị xua đuổi đó sẽ nghĩ gì?...Hận hay là thương? Oán trách hay là níu kéo, có lẽ sẽ mang trong lòng một nỗi niềm cô đơn hụt hẫng, và mất đi thăng bằng trong cuộc sống. Từ khi bước chân vào cuộc đời, khi không có chỗ dựa của tình thâm của Cha và Mẹ. 
      Tôi sẽ kể cho các bạn nghe, cuộc đời của tôi…Cha Mẹ tôi chia tay lúc tôi tròn năm tuổi, và em gái tôi ba tuổi, bà Ngoại thương hai đứa cháu bất hạnh mang về nuôi để bù đắp lại những thiếu thốn tình Mẫu Tử mà hai cháu Bà phải gánh chịu. Hoàn cảnh thật trớ trêu. Em gái tôi lại bị bệnh sốt, co giật, nên cuối cùng đã bị bệnh thần kinh lúc mê lúc tỉnh, lúc buồn lúc vui, nên em tôi lúc nào cũng cần có người bên cạnh chăm sóc .
Ngoại tôi hằng ngày phải đi bán vé số, tảo tần kiếm tiền mua thuốc cho em gái tôi và lo miếng ăn cho cả nhà. Hoàn cảnh như thế cho nên học hết lớp 9, tôi phải xếp lại bút nghiêng, để bắt đầu lao vào cuộc đời để kiếm tiền, tôi học rất giỏi nhưng cũng đành chịu  biết làm sao hơn với hai chữ mồi côi…
     Cha Mẹ còn đó, nhưng tôi lại thấy mình rơi vào vực thẩm, hai chữ  mồi côi tôi cũng không được nhận, nhưng có ai nhìn nhận những đứa con như tôi đâu.
    Tôi bắt đầu cuộc hành trình đi kiếm tiền, chén cơm manh áo, đó chính là những xô hồ và những xẻn cát, đau đớn tột cùng, vì không có ai che chở, không ai nâng đỡ trên đường đời, tôi đã phải nói với lòng rằng: “Hùng  ơi! mày hãy cố lên, Bà ngoại và đứa em gái khờ khạo mày đang ở nhà chờ mày đó, cố lên Hùng nhé!...”
    Tối hôm đó tôi về thưa với Bà Ngoại: “Ngoại hãy nghỉ bán vé số,  ở nhà để lo cho em gái con, bởi Ngoại bị bệnh đau khớp không đi được nhiều”.
     Sáng hôm sau tôi lại tiếp tục cuộc hành trình đi kiếm tiền, sáng Ngoại tôi dậy thật sớm nấu cơm bỏ sẳn, để tôi mang theo ăn trưa.
Không hiểu sao tiền tôi làm không đủ cho em tôi uống thuốc, nói chi đến chuyện ăn bánh vặt, hay mua sắm áo quần, lúc bấy giờ tôi nghĩ lại thấy thương Ngoại vô cùng, Ngoại tôi đi bán vé số một ngày đâu có bao nhiêu, mà Ngoại tôi vẫn lo cho hai anh em tôi đủ miếng ăn, lành cái mặc.
     Ban ngày tôi đi làm hồ, ban đêm phụ chạy bàn cho quán nhậu, cuộc sống lai rai như vậy cũng đắp đổi qua ngày.
     Nói về Mẹ tôi đi làm vợ lẻ cho người, nhưng gia đình người ta không chấp nhận, nên về cất nhà ở cạnh nhà Ngoại đau đớn lắm khi mà hằng ngày tôi phải đối diện với bao nhiêu nghịch cảnh bẻ bàng.
      Mẹ tôi ở với người Cha sau này, và sanh cho Ông ta một người con, nhưng số phận của Nó có phước hơn chúng tôi, khẩu phần ăn của Nó hơn 100 ngàn đồng/mỗi ngày, số tiền ấy bằng tiền tôi đi làm cả ngày lẫn đêm mới có được. Nó đòi gì được nấy, Mẹ tôi không chút phàn nàn, còn tôi và em gái thì không bao giờ có được, nếu có đó cũng chỉ là một ước mơ xa vời mà thôi. 

     Trong những đêm dài em tôi khóc, vì thân xác đau rã rời, tôi chẳng biết phải gì  chỉ thốt lên: "...Nín đi em đừng khóc nữa…Mẹ đã bỏ anh em mình từ thuở ấu thơ, sống nương nhờ tấm thân gầy của Ngoại…Nếu Ngoại mất rồi, anh sẽ nuôi em…Hãy nín đi em ....Nín đi đừng khóc nữa!...Anh đi làm  để đổi lấy từng miếng cơm nuôi em đến hơi thở sau cùng, dù bế tắc cũng không cần đến Mẹ. Nghe lời anh ngủ  ngon đi em... Hãy chìm vào trong giấc mơ tuyệt đẹp em sẽ thấy cuộc đời bớt  khổ đau hơn..."
     Mỗi lần em tôi khóc, làm trái tim tôi đau nhói, tôi nhìn em gái khóc tôi như chết lặng nhìn em…Tôi không biết nó khóc vì cái gì, nó đau đớn về thân xác đau bệnh của nó, đau đớn về tâm hồn của nó bị ruồng bỏ một cách phủ phàng, nó khóc nghẹn ngào tức tưởi, từng giọt nước mắt của em lăn dài xuống má… Tại sao cuộc đời anh em tôi lại có một người Mẹ vô tình và người Cha bạc bẽo đến thế!...Trên thế giới này có bao nhiêu người Cha Mẹ nhẫn tâm chối bỏ con ruột của mình đến như vậy!.
     Mùa đông đến, khí trời se lạnh…thân Ngoại  già yếu đi, héo hắt vì tảo tần sớm hôm nuôi cháu, sức lực đã cạn Ngoại đã vĩnh viễn bỏ lại hai đứa cháu bơ vơ cô đơn và bất hạnh trên cõi đời này!  Ngoại ơi! Anh em con đã mãi mãi mất Ngoại rồi!...”.
        Xin tất cả hãy mở lòng thương cho những đứa trẻ bơ vơ không còn người thân, thâm tình đã mất, vành khăn  trắng chưa mang trên trán, Cha Mẹ vẫn còn sao lại thiếu tình thương!...
        Có lần con theo chân Bác nhà bên cạnh, đi vô chùa nghe Thầy thuyết pháp, Thầy có đọc một câu như thế này: “Con ho lòng Mẹ tan tành…Con khóc lòng Mẹ như bình nước sôi... Con đọc câu ca dao nầy mà con nghe nó nghẹn ngào vô cùng…”. Có ai đã từng suy nghĩ đến những đứa bé như chúng tôi không? Nếu có nghĩ cũng thoáng qua mà thôi, nhìn những đứa trẻ mồi côi đi ngang qua, nếu  biết được cũng chỉ nhỏ chút lòng thương hại, rồi sao đó trở lại suy nghĩ của mình, chứ có ai nghỉ lại phân tích xem, đứa bé bất hạnh phải sống như thế nào?...Từ lúc còn trong nôi, rồi chập chững bước ra cuộc đời bằng đôi chân bất hạnh của mình, không có ai dìu dắt và thiếu mất đi những lời dạy bảo của Bậc Sanh Thành, có ai đã từng suy nghĩ về những đứa trẻ bất hạnh ấy không?  Có ai đã thấy những giọt nước mắt chảy dài vì những nỗi bất hạnh của chúng?...
     Mỗi năm đến ngày lễ Vu lan, những đứa trẻ như chúng con đây sẽ  cài hoa màu gì? Hoa màu hồng, hay hoa hồng trắng? Những Bậc Cha Mẹ có biết không? Mùa Vu lan chúng con buồn tủi lắm! không biết mình nên chọn hoa hồng màu gì để cài lên áo?  Nhìn những đứa trẻ khác xung quanh cài hoa màu hồng, màu đỏ mà thấy tủi phận cho chính mình. Đúng ra chính chúng con cũng được hạnh phúc như họ, Cha Mẹ còn đó nhưng hai tiếng Mẹ Cha như xa xôi và rất xa lạ với chúng con… Mùa Vu lan nữa lại trôi qua, cho đến bây giờ đã 40 mùa Vu lan…. Con chưa từng có quyền để chọn cho mình một bông hồng đỏ thắm để cài lên áo, có phải đòi hỏi này quá lớn với con không?.
     Con kính mong rằng các Bậc làm Cha làm Mẹ, hãy luôn yêu thương bằng tình thương vô bờ bến đối với những đứa con do chính mình tạo ra, và dìu  dắt những đứa trẻ dại khờ như chúng con  đi vào cuộc đời với tư thế TỰ TIN _ BÌNH YÊN _ VÀ _TỰ HÀO.

17 nhận xét:

  1. Rất cảm nhận bài viết của bạn QUỐC LẠC..

    Trả lờiXóa
  2. Xin chào anh Thin Ho . chúc anh một ngày vui vẻ !

    Trả lờiXóa
  3. chia sẽ với em tấm chân tình
    lòng thương các trẻ thật minh linh
    giang tay đón nhận đời thơ dại
    đào tạo nên người ích nhân sinh

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Với tay con níu lấy cảnh đời
      Mới hay trong đó lắm điều xót xa
      Cuộc đời dâu bể phong pha
      Để con chới với xót xa giữa đời !
      Chúc bạn Quang Minh Trần một ngày thật vui

      Xóa
  4. Cảm thương xót thay cho những đứa trẻ đã bị Cha Mẹ ruột mình dứt bỏ ra khỏi cuộc đời họ….Trang mong rằng nhờ câu chuyện ngắn này sẽ nhắn nhủ đến với những Bậc Cha mẹ rằng: “ Hãy tình yêu thương của Cha Mẹ mà đùm bọc lấy những đứa con thơ dại của chính tạo ra. Đừng để chúng mất đi tình Mẫu Tử, và hãy đem lại tiếng cười thơ ngây của chúng luôn nở trên môi bên cạnh những người thân yêu của mình”…
    .
    Chuc QL luon co nhung ngay song vui ve va hanh phuc ben mai am gia dinh cua minh nhe....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn T đã ghé thăm và chia sẽ , với những đứa trẻ bất hạnh
      Chúc T một ngày mới thêm vui , và thành đạt trong công việc , cũng như trong cuộc sống !

      Xóa
  5. Kinh moi ban huu Quoc Lac den thinh phap...rat huu ich cho cuoc song cua ban...Nam mo Dia Tang Vuong Bo Tat....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất Hoan Hỷ được Bạn hữu Thiện Quý mời nghe pháp . QL qua sẳn sàng
      Nam Mô A Di Đà Phật , Xin chúc cho bạn một ngày an lạc , vạn sự cát tường !

      Xóa
  6. Tuyết Trang ơi! mình cay xè mắt nè! như bạn QL nói trong bài vậy, khi gặp những cảnh đời đó mình cũng chỉ biết xót xa thương cảm thôi chứ có làm dc gì?? cầu mong cho họ sức khỏe và niềm tin!

    Trả lờiXóa
  7. QL rất hân hạnh Nguyen Ha Le ghé thăm , và chia sẽ trong bài viết này , QL chúc bạn nhiều sức khỏe và thành đạt trong cuộc sống !

    Trả lờiXóa
  8. Rất cảm động và đồng cảm với bài viết của bạn.
    chúc một ngày trọn niềm vui và hạnh phúc nhé !

    Trả lờiXóa
  9. Rất hân hạnh được bạn Đong Đầy ghé thăm . QL xin chúc bạn buổi chiều niềm vui !

    Trả lờiXóa
  10. Tình cớ ghé qua nhà anh Thìn, tui hay bắt gặp cái tên tên Tuyết Trang, nhưng tui nghĩ và đóná chắc là tên của đứa em gái Hùng Thì phải?
    thật xót xa cho những người con trong bài viết và những người con khác, vẫn còn đó bóng dáng Cha, Mẹ hiện diện trên cõi đời, mà lại cũng như khg hề có. Tui thấy thật đau lòng và khg biết nói sao để chia sẻ về nỗi đau này của Bạn, chỉ cầu mong 2 Anh, Em luôn bình yên trên bước đường tương lai , mặc dù vẫn còn khó khăn, gian và vất vả phía trước. Bài viết thật hay và cảm động lắm Bạn à, thanks Bạn đã chia sẻ nha, nếu tui có nói gì khg phải, hãy bỏ qua cho.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin lỗi Quoc Lac Lu nha, ở commnet trên tui nói nhầm tên người có nick Tuyết Trang, nhưng khi đọc thêm bài thơ tất chân tình và mộc mạc của Quoc Lac Lu, tui thấy ngôi nhà này cũng rất ấm tình Bè Bạn.

      Xóa
  11. Rất cám ơn bạn Mùa Thu Buồn đến thăm QL và chia sẽ và góp ý trong bài viết này ,
    thực sự ra bài viết này QL cùng Tuyết Trang cùng viết , nếu như có gì sai sót mong bạn góp ý cho QL nhé !
    Qua đây QL cũng cám ơn TTrang giúp QL hoàn thành bài viết này ....
    Mến chúc bạn Mùa Thu Buồn ngày cuối tuần vui vẻ & hạnh phúc

    Trả lờiXóa
  12. Em đọc bài viết này của anh, mà tự dưng khóc hồi nào không hay.Rất mộc mạc, cảm động, dễ đi vào lòng người đọc.
    Em hồi nhỏ, cũng giống như anh, cũng có cha mẹ đó, nhưng từ 2 tháng, em đã ở với nội em rồi. Em cứ nghĩ em bất hạnh. Nhưng giờ đọc anh viết, mới hay, em may mắn hơn anh nhiều lắm.
    Chắc có lẽ, giờ này, mọi khổ đau ngày xưa với anh đã qua, em mong sao bình an luôn cùng anh và người em gái không may mắn ấy. Cô ấy chắc hẳn hạnh phúc lắm vì có một người anh thương yêu và che chở cho mình như thế.
    Chủ nhật thật nhiều niềm vui, anh nhé !

    Trả lờiXóa
  13. QL xin chia sẽ nổi buồn này cùng với Thùy nhé ! Dù thời gian có qua mau , nổi buồn nào cũng phai đi , chỉ còn đọng lại một hồi ký ức của tuổi thơ !
    Mến chúc bạn Thùy ngày chủ nhật ấm áp hạnh phúc bên gia đình

    Trả lờiXóa