Cha là cây nến vàng. Mẹ là cây nến xanh. Con là cây nến hồng, ba
ngọn nến lung linh. thấp sáng một gia đình. Các bạn đã nghe bài này chưa?
Sao nghe nó ấm áp vô cùng, nghe nó ngập tràn hạnh phúc tận đáy lòng, cho dù một
gia đình tuy nghèo nhưng vẫn còn đủ cả Cha và Mẹ.
Các bạn có biết không những đứa
trẻ như chúng tôi đây đau khổ lắm! Đáng thương lắm! Cha Mẹ còn đó nhưng tình
thâm hoàn toàn không có. Họ nhẫn tâm xua đi tình ruột thịt một cách hửng hờ, và
những đứa trẻ bị xua đuổi đó sẽ nghĩ gì?...Hận hay là thương? Oán trách hay là
níu kéo, có lẽ sẽ mang trong lòng một nỗi niềm cô đơn hụt hẫng, và mất đi thăng
bằng trong cuộc sống. Từ khi bước chân vào cuộc đời, khi không có chỗ dựa
của tình thâm của Cha và Mẹ.
Tôi sẽ kể cho các bạn nghe,
cuộc đời của tôi…Cha Mẹ tôi chia tay lúc tôi tròn năm tuổi, và em gái tôi ba
tuổi, bà Ngoại thương hai đứa cháu bất hạnh mang về nuôi để bù đắp lại những thiếu thốn tình Mẫu Tử mà hai cháu Bà phải gánh chịu. Hoàn cảnh thật trớ trêu. Em gái tôi lại bị bệnh sốt, co giật, nên
cuối cùng đã bị bệnh thần kinh lúc mê lúc tỉnh, lúc buồn lúc vui, nên em tôi
lúc nào cũng cần có người bên cạnh chăm sóc .
Ngoại tôi hằng ngày phải đi bán vé số,
tảo tần kiếm tiền mua thuốc cho em gái tôi và lo miếng ăn cho cả nhà. Hoàn
cảnh như thế cho nên học hết lớp 9, tôi phải xếp lại bút nghiêng, để bắt đầu
lao vào cuộc đời để kiếm tiền, tôi học rất giỏi nhưng cũng đành chịu biết
làm sao hơn với hai chữ mồi côi…
Cha Mẹ còn đó, nhưng tôi lại thấy mình rơi
vào vực thẩm, hai chữ mồi côi tôi cũng không được nhận, nhưng có ai
nhìn nhận những đứa con như tôi đâu.
Tôi bắt đầu cuộc hành trình đi kiếm tiền, chén cơm
manh áo, đó chính là những xô hồ và những xẻn cát, đau đớn tột cùng, vì không
có ai che chở, không ai nâng đỡ trên đường đời, tôi đã phải nói với lòng rằng: “Hùng
ơi! mày hãy cố lên, Bà ngoại và đứa em gái khờ khạo mày đang ở nhà chờ
mày đó, cố lên Hùng nhé!...”
Tối hôm đó tôi về thưa với Bà Ngoại: “Ngoại hãy nghỉ
bán vé số, ở nhà để lo cho em gái con, bởi Ngoại bị bệnh đau khớp không
đi được nhiều”.
Sáng hôm sau tôi lại tiếp tục cuộc hành
trình đi kiếm tiền, sáng Ngoại tôi dậy thật sớm nấu cơm bỏ sẳn, để tôi mang
theo ăn trưa.
Không hiểu sao tiền tôi làm không đủ cho
em tôi uống thuốc, nói chi đến chuyện ăn bánh vặt, hay mua sắm áo quần, lúc bấy
giờ tôi nghĩ lại thấy thương Ngoại vô cùng, Ngoại tôi đi bán vé số một ngày đâu
có bao nhiêu, mà Ngoại tôi vẫn lo cho hai anh em tôi đủ miếng ăn, lành cái mặc.
Ban ngày tôi đi làm hồ, ban đêm phụ chạy bàn
cho quán nhậu, cuộc sống lai rai như vậy cũng đắp đổi qua ngày.
Nói về Mẹ tôi đi làm vợ lẻ cho người,
nhưng gia đình người ta không chấp nhận, nên về cất nhà ở cạnh nhà Ngoại đau
đớn lắm khi mà hằng ngày tôi phải đối diện với bao nhiêu nghịch cảnh bẻ bàng.
Mẹ tôi ở với người Cha sau này, và sanh cho
Ông ta một người con, nhưng số phận của Nó có phước hơn chúng tôi, khẩu phần ăn
của Nó hơn 100 ngàn đồng/mỗi ngày, số tiền ấy bằng tiền tôi đi làm cả ngày lẫn
đêm mới có được. Nó đòi gì được nấy, Mẹ tôi không chút phàn nàn, còn tôi và em
gái thì không bao giờ có được, nếu có đó cũng chỉ là một ước mơ xa vời mà thôi.
|
Rất cảm nhận bài viết của bạn QUỐC LẠC..
Trả lờiXóaXin chào anh Thin Ho . chúc anh một ngày vui vẻ !
Trả lờiXóachia sẽ với em tấm chân tình
Trả lờiXóalòng thương các trẻ thật minh linh
giang tay đón nhận đời thơ dại
đào tạo nên người ích nhân sinh
Với tay con níu lấy cảnh đời
XóaMới hay trong đó lắm điều xót xa
Cuộc đời dâu bể phong pha
Để con chới với xót xa giữa đời !
Chúc bạn Quang Minh Trần một ngày thật vui
Cảm thương xót thay cho những đứa trẻ đã bị Cha Mẹ ruột mình dứt bỏ ra khỏi cuộc đời họ….Trang mong rằng nhờ câu chuyện ngắn này sẽ nhắn nhủ đến với những Bậc Cha mẹ rằng: “ Hãy tình yêu thương của Cha Mẹ mà đùm bọc lấy những đứa con thơ dại của chính tạo ra. Đừng để chúng mất đi tình Mẫu Tử, và hãy đem lại tiếng cười thơ ngây của chúng luôn nở trên môi bên cạnh những người thân yêu của mình”…
Trả lờiXóa.
Chuc QL luon co nhung ngay song vui ve va hanh phuc ben mai am gia dinh cua minh nhe....
Cám ơn T đã ghé thăm và chia sẽ , với những đứa trẻ bất hạnh
XóaChúc T một ngày mới thêm vui , và thành đạt trong công việc , cũng như trong cuộc sống !
Kinh moi ban huu Quoc Lac den thinh phap...rat huu ich cho cuoc song cua ban...Nam mo Dia Tang Vuong Bo Tat....
Trả lờiXóaRất Hoan Hỷ được Bạn hữu Thiện Quý mời nghe pháp . QL qua sẳn sàng
XóaNam Mô A Di Đà Phật , Xin chúc cho bạn một ngày an lạc , vạn sự cát tường !
Tuyết Trang ơi! mình cay xè mắt nè! như bạn QL nói trong bài vậy, khi gặp những cảnh đời đó mình cũng chỉ biết xót xa thương cảm thôi chứ có làm dc gì?? cầu mong cho họ sức khỏe và niềm tin!
Trả lờiXóaQL rất hân hạnh Nguyen Ha Le ghé thăm , và chia sẽ trong bài viết này , QL chúc bạn nhiều sức khỏe và thành đạt trong cuộc sống !
Trả lờiXóaRất cảm động và đồng cảm với bài viết của bạn.
Trả lờiXóachúc một ngày trọn niềm vui và hạnh phúc nhé !
Rất hân hạnh được bạn Đong Đầy ghé thăm . QL xin chúc bạn buổi chiều niềm vui !
Trả lờiXóaTình cớ ghé qua nhà anh Thìn, tui hay bắt gặp cái tên tên Tuyết Trang, nhưng tui nghĩ và đóná chắc là tên của đứa em gái Hùng Thì phải?
Trả lờiXóathật xót xa cho những người con trong bài viết và những người con khác, vẫn còn đó bóng dáng Cha, Mẹ hiện diện trên cõi đời, mà lại cũng như khg hề có. Tui thấy thật đau lòng và khg biết nói sao để chia sẻ về nỗi đau này của Bạn, chỉ cầu mong 2 Anh, Em luôn bình yên trên bước đường tương lai , mặc dù vẫn còn khó khăn, gian và vất vả phía trước. Bài viết thật hay và cảm động lắm Bạn à, thanks Bạn đã chia sẻ nha, nếu tui có nói gì khg phải, hãy bỏ qua cho.
Xin lỗi Quoc Lac Lu nha, ở commnet trên tui nói nhầm tên người có nick Tuyết Trang, nhưng khi đọc thêm bài thơ tất chân tình và mộc mạc của Quoc Lac Lu, tui thấy ngôi nhà này cũng rất ấm tình Bè Bạn.
XóaRất cám ơn bạn Mùa Thu Buồn đến thăm QL và chia sẽ và góp ý trong bài viết này ,
Trả lờiXóathực sự ra bài viết này QL cùng Tuyết Trang cùng viết , nếu như có gì sai sót mong bạn góp ý cho QL nhé !
Qua đây QL cũng cám ơn TTrang giúp QL hoàn thành bài viết này ....
Mến chúc bạn Mùa Thu Buồn ngày cuối tuần vui vẻ & hạnh phúc
Em đọc bài viết này của anh, mà tự dưng khóc hồi nào không hay.Rất mộc mạc, cảm động, dễ đi vào lòng người đọc.
Trả lờiXóaEm hồi nhỏ, cũng giống như anh, cũng có cha mẹ đó, nhưng từ 2 tháng, em đã ở với nội em rồi. Em cứ nghĩ em bất hạnh. Nhưng giờ đọc anh viết, mới hay, em may mắn hơn anh nhiều lắm.
Chắc có lẽ, giờ này, mọi khổ đau ngày xưa với anh đã qua, em mong sao bình an luôn cùng anh và người em gái không may mắn ấy. Cô ấy chắc hẳn hạnh phúc lắm vì có một người anh thương yêu và che chở cho mình như thế.
Chủ nhật thật nhiều niềm vui, anh nhé !
QL xin chia sẽ nổi buồn này cùng với Thùy nhé ! Dù thời gian có qua mau , nổi buồn nào cũng phai đi , chỉ còn đọng lại một hồi ký ức của tuổi thơ !
Trả lờiXóaMến chúc bạn Thùy ngày chủ nhật ấm áp hạnh phúc bên gia đình