Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

GIÓ BIỂN.



Thu nào gió biển rì rào
Tình em như sóng dâng trào bên anh
Chiều nay biển lại dâng cao
Tim anh sóng vỗ như trào vỡ ra.
          Nắng nhạt dần, gió vi vu như ru hồn người miên man về cõi nhớ, nhớ một chút dịu êm của sóng, một chút mặn của biển, một áng mây lơ lửng cuối chiều, cánh Hải Âu chao lượn giữa đại dương xa khơi. Chiều nay ta lại đến bên biển để làm gì nhỉ! Để nhớ để quên hay để lòng mênh mông sóng…?
          Biển ơi! Từ rất lâu, rất lâu rồi, ta xa biển, phải chăng để xa một thoáng ngọt ngào nào đó trong tâm hồn. Biển chiều lang thang, trên bãi vắng lê thê, dấu chân quen như còn in hằn trên cát. Thêm một chút gió, thêm một chút lạnh, thêm một chút nhớ lòng càng bơ vơ. Dư âm trong gió vọng lại lời ai nói, anh sẽ mãi là biển xanh, đủ sức mạnh vượt qua muôn ngàn giông tố, bảo vệ con sóng nhỏ là em. Em có thấy không, những con sóng trên biển như những chiến binh không mệt mỏi, chiến đấu oanh liệt, khao khát đến được bến bờ, con người sao lại không thể chứ…! Gió biển lao xao, sóng biển rì rào, mây bồng lơ đãng, tay ấp tay nhau hẹn ước yêu trên biển chiều, bao lời thương, bao lời hứa, biển là nhân chứng cho tình đôi lứa.
         Trên biển lất phất mưa rơi, sóng dữ dội hơn như muốn cuốn trôi tất cả, biển bây giờ không còn như ngày đầu, ta nghe lòng mình thoáng hiu quạnh và đắng chát trong chiều. Gió miên man, cuối trời xa cánh Hải Âu ngày nào của đôi ta không về nữa. Anh là biển giữa mênh mông mà lòng anh vẫn khát, loáng thoáng đâu đây bài ca anh hát em nghe về biển mà chúng mình yêu thích, giai điệu bài hát réo gọi mãi trong anh, ngỡ như mới hôm qua mà đã xa tự thưở nào. Anh  chỉ là hạt cát, nhỏ bé  thôi, làm sao có thể níu giữ chân biển với bao khát vọng mãnh liệt giữa trùng khơi em hỡi! Định mệnh đã an bài, biển phải ra khơi, để cát chơi vơi hụt hẫng giữa dòng phải không em? Cám ơn sóng hơn một lần dịu êm để ta nghe tim mình lỗi nhịp, cám ơn biển là nơi chứng minh lời hẹn ước yêu, dẫu bây giờ lời hẹn ấy đã nghiêng ngã rã tan. Cám ơn bàn tay xiết chặt, để anh  thấy mình ấm áp giữa biển chiều mênh mông. Cám ơn em, từng ví anh là sóng, sóng ngẩn ngơ chờ biển trong nỗi nhớ vô vọng. Biển vẫn còn đây, sóng vẫn còn đó, mà người xưa xa mất rồi… Nhờ biển chuyển dùm lời chúc bình yên và hạnh phúc đến người phương xa, nếu có khi nào trở lại nơi biển chiều kỉ niệm. 
           Cuộc đời đã chia hai lối rẽ, cát dạt vào bờ, biển về đại dương mênh mông, cũng như anh và em, chúng mình lạc mất nhau giữa biển chiều muôn ngã, dẫu có thế nào, vẫn lưu lai chút kỉ niệm buồn, để mãi nhớ một thời ta đã yêu. Không có biển, sóng thành quạnh quẽ, không có em, anh thấy mình lẻ loi hơn...!

Anh không thích mình là sóng
Sóng mang giông bão ngập lòng
Anh chỉ muốn là chính mình
Để được bình yên mãi mãi.

6 nhận xét:

  1. Cứ mỗi lần mình vào trang blog , mình rất nhớ đến một người bạn tri kỷ , người bạn đã âm thầm giúp mình rất rất nhiều , trên blog , và hay DT đông viên mình , mặc dù chưa bao giờ mình gặp người bạn đó .
    Cầu chúc cho người bạn tri kỷ ..được gặp nhiều may mắn hạnh phúc
    thành đạt được những gì mà bạn mong muốn và đang thực hiện !

    Trả lờiXóa
  2. Người bạn tri ki nghe duoc những lời nói này của Lạc, chac là vui lắm đó Lạc ơi!...Trang sang tham Lac buổi chiều tà nè!....hiiiiiiiiiiiiiii.....
    Đọc bài viết này cảm giác thật buồn!....xin chia sẽ nỗi buồn cùng với chủ bút nha....chúc buổi chiều luôn ấm áp bên người thân QL nhé...

    Trả lờiXóa
  3. Xin chào T .. mới về tp lên blog thăm bạn đây ! mấy hôm nay có gì vui hok T
    buồi chiều vui vẻ nhe T ..

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mấy hôm nay Trang ở nhà không có gì vui cả Lac a!....chuyến đi du lịch vừa rồi nhiều thú vị lắm phải không?......có gì vui Lac kể cho trang nghe với nhé....Rất vui có Lạc làm bạn với Trang....Chúng ta sẽ giữ tình ban tri kỉ này nhé....

      Xóa
  4. bài viết hay bạn ạ
    ------------
    Tôi đây yêu biển lạ kỳ
    mỗi khi sóng vỗ
    hồn như dâng trào
    ----
    thật vui bạn nhé

    Trả lờiXóa
  5. Cám ơn bạn sang thăm Quốc Lạc , hiện Bạn đang công tác tại Khánh Hòa phải không ?

    Trả lờiXóa