Thứ Năm, 20 tháng 6, 2013

LỜI HỐI LỖI MUỘN MÀNG.


Ba ơi! Hôm nay sắp đến ngày giỗ  của Ba rồi, mà con chưa bao giờ ngồi đếm xem thời gian bao lâu Ba đã ra đi mãi mãi…Ba đã lìa xa cuộc đời con…
Kể từ ngày Ba đi về cõi xa xăm vô định ấy, con không muốn đếm hay nói đúng ra… con không đếm nổi niềm ân hận, mà con biết chắc rằng đến ngày con nhắm mắt xuôi tay, con không thể  ra đi nhẹ nhàng vì trong con nỗi bất an, dằn vặt luôn ở trong con…và đã quá muộn màng để nghe được Ba nói lời tha thứ cho con vì những lời nói sai lầm mà con đã phạm phải.
Trong gia đình Ba là người ít nói, cả ngày chỉ biết lo cậm cụi làm việc, đêm về ngồi đọc báo - nghe tin tức từ chiếc radio cũ kỉ, bên chiếc ghế dựa quen thuộc.  Ba chỉ một mình trong thế giới thầm lặng…. Chúng con thì tíu tít  xoay quanh bên Má, bởi vì bên Má có những lời yêu thương, có quà có bánh. Tình thương yêu nơi Ba chỉ là sự nghiêm khắc của những lời răn dạy chúng con…
Con còn nhớ khi còn học lớp 3, với bản tánh hiếu đông, nghịch ngợm, con đã giơ tay khi cô giáo  hỏi? Trong lớp chúng ta bạn nào nhà nghèo nhất hãy giơ tay lên để nhận phần quà của hội từ thiện, có một bạn khác cùng giơ tay với con….nhưng cô đã chọn con, chỉ vì cô cho rằng con cũng là con nhà nghèo, nhưng đã cố gắng học giỏi hơn bạn kia.
        Khi con hớn hở về khoe với Ba Mẹ, con chỉ được đón nhận một ánh mắt nghiêm nghị không hài lòng của Ba. Tuy vậy ngày hôm sau Ba vẫn chở con ra hội từ thiện làm thủ tục nhận quà, và giữa cái nắng, cái nóng thiêu đốt của Sài Gòn vào mùa hè…..Ba đã chở con trên chiếc xe đạp kêu lộc cộc vì nó quá cũ kỉ.
Đi ngoằn ngèo trong những xóm hẻm thiên la địa võng tại chợ Bàn Cờ, suốt mấy giờ liền để tìm cho ra ngôi nhà ọp ẹp không có số của người bạn cùng gia cảnh. Thật sự bạn ấy kém may mắn hơn so với con, có một người cha đạp xích lô để kiếm cơm áo mỗi ngày. Phần quà đó Ba bảo con hãy tặng lại cho bạn ấy. 
Ba vẫn  im lặng không nói một lời, nhưng trên trán con đổ mồi hôi vì sợ,  con hiểu Ba vẫn  đưa con đi nhận quà, để giữ cho cô và cả lớp niền tin ở nơi con, nhưng bằng hành động của mình Ba đã dạy cho con một bài học quý giá: “Hãy biết yêu thương, quý trọng với những người kém may mắn hơn mình”….Bài học đáng kính ấy luôn mãi sống trong tôi cho đến tận bây giờ.
         Tình thương ở nơi Ba là vậy đó, không có lời nói ngọt ngào, không có sự chìu chuộng… Ở nơi Mẹ chúng con tìm thấy sự vỗ về  chăm sóc nâng niu, nuông chìu…. Nơi Ba chúng con cảm nhận được một tình thương yêu nghiêm khắc, dạy cho con những bài học thâm sâu về đạo làm người…. (Ba là bóng của cây Tùng đã dang rộng  chở che cho đời chúng con).
Ba ơi! con vẫn  ước ao được đánh đổi 10 năm sống của mình, để trở ngược lại thời gian, về lại ngay khoảng khắc buổi chiều hôm đó… làm lại từ đầu. Câu chuyện của cha con mình, không bao giờ con ngờ được những lời lẽ không nên nói ấy của con lại là những lời nói cuối cùng, mà Ba nghe được từ đứa con yêu thương của mình…Con xin được ngàn lần sám hối trước vong linh của Ba. 
Chiều hôm đó , khi nghe Ba la rầy về chuyện con  thích rong chơi về nhà muộn, khi cả nhà đã dùng cơm xong, con đã bực mình cự cãi   lại.. “Ba à! con đã trưởng thành rồi, không phải như một đứa trẻ nữa… Ba hãy nghe thời sự của Ba đi… đừng quan tâm tới cuộc sống của con nữa” (Có ai đã nói rằng, lời chưa nói ra mình làm chủ nó, lời nói ra rồi nó sẽ làm chủ mình). 
Nguyên buổi chiều hôm đó. Ba không nói với con một lời nào, chỉ có sự im lặng, tôi nhìn thấy nổi buồn hằn lên trên vầng trán nhăn nheo của Ba hơn. Còn con đi vào đi ra trong nhà với nỗi  ân hận trào dâng không nguôi, mấy lần định đến gần Ba nói lời xin lỗi, nhưng than ôi con lại ngốc nghếch nghẹn nghẹn ở trong lòng, con định bụng để sáng mai sẽ mời Ba ra đầu ngỏ uống cafe rồi xin lỗi  cũng chẳng muộn. 
Nào ngờ  đêm hôm đó Ba lại ra đi đột ngột, Ba đã ra đi mãi mãi không về nữa, để con ở lại một đời đau đớn vì bị đốt cháy trong ngọn lửa của sự xót xa ân hận, vĩnh viễn không bao giờ con biết được nơi chốn xa xăm kia. Ba có trải  lòng tha thứ với những lời nói làm đau lòng Ba…xuất phát từ miệng của đứa con trai  út dại khờ…mà Ba yêu thương nhất hay không? Ba ơi! Ba có linh thiêng xin hãy thứ cho đứa con, ngàn lần con xin đê đầu lạy trước vong linh của Ba, để chuộc lại những lỗi lầm mà con gây ra…
Cuộc sống vẫn  trôi đi, muộn phiền mất mát rồi cũng trôi đi, chỉ còn lại nỗi ám ảnh tội lỗi ở trong con, mỗi khi nhớ về Ba… Hạnh phúc thay cho những ai còn có Ba bên đời, hạnh phúc thay cho những ai còn may mắn nói cùng Ba lời xin lỗi, và bất hạnh thay cho những đứa ngổ nghịch như con, mãi mãi và mãi mãi sống trong ký ức đớn đau với lời xin lỗi muộn màng này…
Ba ơi ! hãy tha thứ cho con nhé  - giờ đây con đã hiểu thêm một điều rằng:
- Dù thời gian có trôi qua mau, con vẫn mãi là một trẻ thơ dưới con mắt của Ba. 
-Con mãi chỉ là ngọn cỏ, dưới bầu trời cao mênh mông.
- Con mãi là chim non, làm sao bay qua hết biển rộng mênh mông của đại dương.
- Con muôn đời bé nhỏ luôn núp dưới bóng cây Tùng cao lớn của Ba......!!!.
- Nếu có kiếp sau, con mãi nguyện là con của Ba, để được nghe những lời giáo huấn nghiêm của Ba để cho con trở thành một người có phẩm hạnh tốt hơn trong đôi mắt của Ba…Trước vong linh của Ba con xin được nói:“Lời Hối Lỗi Muộn Màng” này….mong Ba chứng giám cho con.

9 nhận xét:

  1. . tôi k may mắn đc ở bên ba nhiều như bn. ngày tôi vào lớp 1 -đó là buổi học cuối cùng ba dắt tôi đi-ba tôi đã ra đi vì một cơn bệnh nặng-và bây giờ tuy tôi đã lớn nhưng "... Dù thời gian có qua mau , con mãi là trẻ nhỏ".
    tôi hiểu tâm trạng đó của bn-chia sẻ cùng những tâm sự của bn... chúng ta. mỗi ng hãy luôn sống tốt để không phụ lòng người đã sinh ra mình bn nhé! chúc bn ngày mới bình an...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất vui khi bạn ghé qua thăm , Ql cũng xin chia sẻ những tâm sự của bạn !
      Mến chúc bạn một ngày vui vẻ !

      Xóa
  2. Dẫu muộn còn hơn ko.cha mình mà..chào QUỐC LẠC

    Trả lờiXóa
  3. Chào anh Thin Ho ,rất vui khi anh ghé thăm . chúc Anh buổi tối vui vẻ nhé !

    Trả lờiXóa
  4. Mình rất thích lối văn của Quốc Lạc, Bạn làm cho mình đọc từ đầu đến cuối, Nội dung rất cảm động, chai lỳ như mình mà cũng phải rướm nước mắt. Hãy đăng nhiều nữa bạn nhé, mình không biết viết văn nhưng lại thích đọc. Chúc bạn khỏe gặp được những mảnh đời thiếu may mắn kể lại cho mọi người cùng nghe và cùng nhau sẽ chia.

    Trả lờiXóa
  5. Dạ em chào anh Hong Doi Nguyen qua thăm Q Lạc . Em cũng mới tập viết thôi ah , có gì mong anh chỉ giúp nhé !
    chúc anh buổi tối chủ nhật hạnh phúc bên mái ấm gia đình ....

    Trả lờiXóa
  6. Một bài viết thật xúc động, cả một tình cảm chân thành. Dù không còn được nghe, nhưng chắc hẳn trên cao, ba nhìn anh hạnh phúc lắm đó.
    Bình an thật nhiều anh nhé !

    Trả lờiXóa
  7. Rất vui khi bạn sang thăm QL . Có những chuyện rất đơn giản vậy mà mình lại không thực hiện được
    .Con mãi chỉ là ngọn cỏ, dưới bầu trời cao mênh mông.
    - Con mãi là chim non, làm sao bay qua hết biển rộng
    - Con muôn đời bé nhỏ luôn núp dưới bóng cây Tùng
    chúc bạn tuần mới nhiều niềm vui !

    Trả lờiXóa